Một vài so sánh giữa người Lãnh đạo và nhà Quản lý
Chúng ta biết tới Peter Ferdinand Drucker (1909 – 2005) – cha đẻ của quản trị kinh doanh hiện đại, cũng biết tới câu nói nổi tiếng của ông: “Management is doing things right, leader is doing the right things” – tạm dịch là nhà quản lý tìm cách làm thật tốt một công việc, còn người lãnh đạo lại cố gắng xác định đúng công việc để làm. Điều này có ý nghĩa gì?...

Druker muốn nhấn mạnh rằng ở vị trí đứng đầu, luôn có hai khái niệm: Lãnh đạo và quản lý. Nhà quản lý có thể đóng vai trò của nhà lãnh đạo, nhưng nhà lãnh đạo thì không phải lúc nào cũng là nhà quản lý. Trong cuốn sách nổi tiếng “The Art of Possibility”, Rosamund và Benjamin Zander đã đề cập tới khái niệm “Leading from any chair” – “Lãnh đạo từ bất kì vị trí nào” với ví dụ rất hay về hình ảnh một dàn nhạc giao hưởng với người chỉ huy là người đảm bảo cho cả dàn nhạc phối hợp biểu diễn tốt với nhau, nhưng chính người đàn Viola ngồi cuối dàn nhạc mới là người lãnh đạo - định hướng tiết tấu của cà dàn nhạc để có buổi hòa tấu thành công.

Trong Doanh nghiệp cũng vậy, luôn có Giám đốc, Trưởng phòng, Đốc công,…nhưng không phải lúc nào họ cũng lãnh đạo. Đôi khi người lãnh đạo thực sự, người truyền cảm hứng làm việc, xác định chính xác vấn đề cần giải quyết và bám sát từng thành viên, hỗ trợ từng người cho đến kết quả cuối cùng lại là một thành viên bình thường khác trong công ty, trong nhóm.

Mary Parker Follett (1868 – 1933), một tác giả nổi tiếng với nhiều cuốn sách viết trên khía cạnh dân chủ, quan hệ con người và quản trị đã đưa ra định nghĩa về quản lý là “nghệ thuật sử dụng con người để hoàn thành công việc”. Henri Fayol (1841 – 1925), một người cũng có những đóng góp lớn cho quản trị học hiện đại đã mô tả việc quản lý bao gồm 5 chức năng chính:

1.Lập kế hoạch

2.Tổ chức

3.Lãnh đạo

4. Điều phối

5. Điều khiển

Đặc điểm đầu tiên của nhà quản lý là họ có người dưới quyền, những người được định nghĩa trong cả quan niệm xã hội và trogn hợp đồng là phải nghe lệnh, phải làm theo những gì nhà quản lý nói. Quyền lực của nhà “quản lý” được ngưng tụ ở vị trí của họ qua thời gian và đảm bảo bằng chính công ty đang trao cho họ quyền đó. Cấp dưới của họ làm theo lời họ nói mà động cơ cơ bản là vị các quy định và vì lương.

Nhìn chung nhà lãnh đạo hướng vào công việc với mục tiêu hoàn thành tốt nhất một việc cụ thể. Họ có đặc tính ngại rủi ro và cố gắng tìm kiếm những phương án đảm bảo tính “ổn định” và “bình thường” của nhóm, tổ chức họ quản lý.

Khái niệm người lãnh đạo mới chỉ được quan tâm và nghiên cứu trong vài thập niên gần đây. House, R.J. trong cuốn sách “Culture, Leader ship, and Organizations: The GLOBE Study of 62 Societies” xuất bản năm 2004 đã định nghĩa “Lãnh đạo” ở cấp độ tổ chức có thể được coi là “khả năng một cá nhân có thể ảnh hưởng, khuyến khích và làm cho người khác đóng góp nhiều hơn vào hiệu quả và thành công cuối cùng của tổ chức mà họ đang là thành viên”.

Trên thực tế có rất nhiều người có thể được coi vừa là nhà lãnh đạo vừa được coi là nhà quản lý. Công việc của họ là nhà quản lý, nhưng họ hiểu ra rằng họ có thể dung tiền mua nhiều thứ trừ “trái tim” của những người lao đông, càng khó hơn để tập hợp những trái tim này vượt qua một chặng đường dài và nhiều gian khỗ, khi đó họ lựa chọn cách làm của một nhà lãnh đạo.

Người lãnh đạo không có cấp dưới – ít nhất là không có khi họ thực hiện công việc lãnh đạo. nhiều nhà lãnh đạo ở cấp độ tổ chức cũng không hề có cấp dưới mà chỉ có những người đồng nghiệp khác cùng đang có vai trò quản lý. Nhưng vấn đề nằm ở chỗ họ muốn từ bỏ quyền lực chính thống mà tổ chức gán cho họ, bởi cái họ muốn thực sự làm là lãnh đạo, tức là chỉ có những người đi theo họ - một hành động hoàn toàn tự nguyện.

Đặc điểm nổi bật khác mà ta thường thấy ở nhiều nhà lãnh đạo đó là phẩm chất của một vị lãnh tụ tinh thần, chẳng hạn như Mahatma Ganhdi, Fidel Castro, nhưng điều này không đồng nghĩa với một ca tính nổi trội, ầm ĩ. Họ thường tỏ ra rất quan tâm đến người khác, với mộ phong cách riêng im lặng tạo độ tin tưởng cho mọi người - một phương pháp tương đối hiệu quả cho việc tạo dựng long trung thành mà nhiều nhà lảnh đạo vĩ đại đã áp dụng. Mặc dù vậy, điều này không có nghĩa là họ cũng tỏ ra thân thiện với tất cả.

Để có thể duy trì một ấn tượng “ bí ẩn” nhất định của một vị lảnh đạo,họ thường duy trì một khỏng cách và mức độ tách biệt nhất định.

Một đặc trưng khác về tính cách của những nhà lãnh đạo là khả năng tư duy tập trung và tầm nhìn xa chiến lượt, kèm theo mức chấp nhận rủi ro cao để theo đuổi mục tiêu.
BÁO DNSG CUỐI TUẦN

Các tin khác